Thơ: Nguyễn Đình Huân
Em chỉ là người con gái Hải Dương
Bên đường năm cầu Phú Lương huyền thoại
Miền đất xứ đông quê hương của vải
Vị ngọt ngào tiếng vang mãi năm châu
Giản dị đơn sơ nón lá áo nâu
Trên đồng quê em trồng bầu trồng bí
Nụ cười xinh tươi tính tình thuỳ mị
Như dân làng em thuần tuý làm nông
Suốt cả ngày làm bạn với dòng sông
Chăm chỉ siêng năng trên đồng cấy hái
Quê hương em suốt bốn mùa hoa trái
Có bưởi đào có ổi vải chanh cam
Con gái Hải Dương xinh xắn hay làm
Duyên dáng thuỷ chung đảm đang tháo vát
Luôn yêu đời sống vui tươi ca hát
Trên quê hương nhà dào dạt tình thương
Biết em là người con gái Hải Dương
Mới gặp em anh vấn vương rồi đấy
Con gái quê mình đáng yêu biết mấy
Gặp em rồi anh bỗng thấy bâng khuâng.